Blog chia sẻ của Bệnh nhân ung thư

Câu chuyện của bạn là nguồn động lực, là kinh nghiệm quý báu đối với những bệnh nhân khác. Vì thế, cùng nhau chia sẻ, trao nhau niềm hy vọng mới!
Ung thư vú giai đoạn 3 và hành trình tìm lại hy vọng của tôi
Tôi tên là Lan, năm nay tôi 43 tuổi, đã có hai đứa con. Trước đây, tôi luôn cảm thấy cuộc sống của mình bình yên và hạnh phúc. Tôi có một gia đình êm ấm, một công việc ổn định, và tôi luôn cố gắng chăm sóc cho những người mình yêu thương. Nhưng cuộc sống không bao giờ biết trước được điều gì. Một lần đi khám sức khỏe định kỳ, tôi không ngờ rằng mình lại phải đối mặt với một căn bệnh nguy hiểm - ung thư vú giai đoạn 3.
Đó là vào một ngày cuối năm, khi tôi vừa hoàn thành công việc và chuẩn bị cho kỳ nghỉ Tết, tôi bắt đầu cảm thấy một chút bất thường trong cơ thể. Có một cục nhỏ ở vú bên phải, tôi nghĩ rằng có thể do mình không để ý hoặc là do sự thay đổi của cơ thể trong những ngày gần đây. Nhưng sau vài tuần, cục u ấy không biến mất mà ngày càng lớn dần. Tôi lo lắng và quyết định đi khám.
Tôi nhớ như in cái cảm giác ngồi trong phòng khám, khi bác sĩ bảo tôi cần phải làm một số xét nghiệm để xác định. Sau những kết quả xét nghiệm, tôi nhận được kết luận: ung thư vú giai đoạn 3. Đó là một cú sốc rất lớn đối với tôi. Khi nghe bác sĩ thông báo, tôi cảm thấy như bị hẫng, mọi thứ xung quanh tối sầm lại. Tôi không thể tin vào tai mình, cuộc sống của tôi, của gia đình tôi, sẽ ra sao nếu tôi không thể vượt qua căn bệnh này ?
Sau khi nhận được kết luận, tôi bắt đầu bước vào hành trình điều trị. Những ngày tháng đó thật sự rất khó khăn. Tôi phải trải qua nhiều đợt hóa trị, mỗi lần hóa trị là một lần tôi cảm nhận rõ sự kiệt quệ của cơ thể. Những cơn mệt mỏi, buồn nôn, rụng tóc, và sự suy giảm sức khỏe khiến tôi cảm thấy như mình đang dần mất đi tất cả. Những lúc đó, tôi chỉ biết cầu nguyện và hy vọng rằng mình có thể vượt qua được.

Chồng tôi là người luôn ở bên cạnh tôi, chăm sóc và động viên tôi. Anh ấy luôn bảo tôi phải mạnh mẽ vì gia đình, vì con cái. Mặc dù đôi lúc tôi cảm thấy tủi thân, nhưng tôi biết rằng mình không thể gục ngã. Tôi có trách nhiệm với chính mình, với chồng và những đứa con nhỏ.
Một ngày, khi tôi đang tuyệt vọng và cảm thấy cuộc sống này không còn gì để níu kéo, tôi lang thang các diễn đàn để tìm kiếm niềm an ủi. Tôi vô tình thấy được diễn đàn này, và tìm được số của Phó giáo sư Lê Văn Thảo, một chuyên gia hàng đầu trong điều trị ung thư. Rất nhiều người nói rằng, ông là người có thể mang lại hy vọng cho những bệnh nhân ung thư như tôi. Mặc dù rất lo lắng, nhưng tôi cũng quyết định thử một lần.
Lúc tôi gặp Phó giáo sư Thảo, tôi cảm thấy ông là một người rất kiên nhẫn và hiểu biết. Ông không chỉ là bác sĩ mà còn là người thấu hiểu nỗi đau và lo lắng của bệnh nhân. Sau khi nghe tôi chia sẻ về tình trạng của mình, ông đã dành thời gian phân tích và giải thích rất kỹ về bệnh ung thư vú giai đoạn 3. Ông nói rằng, ung thư vú nếu được phát hiện sớm và điều trị đúng cách, hoàn toàn có thể kiểm soát và chữa trị. Nhưng nếu không điều trị đúng cách, bệnh có thể di căn sang các bộ phận khác trong cơ thể.
Phó giáo sư Lê Văn Thảo đã đưa ra một kế hoạch điều trị rất chi tiết cho tôi. Ông khuyên tôi không nên quá lo lắng, mà hãy giữ tinh thần lạc quan và kiên trì với quá trình điều trị. Ông cũng nhấn mạnh rằng, mỗi bệnh nhân ung thư đều có một câu chuyện riêng, và dù là giai đoạn nào, điều quan trọng nhất là phải tin vào quá trình điều trị và niềm tin vào cuộc sống.
Tôi cảm thấy rất biết ơn và yên tâm khi nghe những lời động viên của ông. Tôi quyết định sẽ nghe theo lời khuyên của Phó giáo sư Thảo và tiếp tục chiến đấu với bệnh tật.
Với sự hỗ trợ từ Phó giáo sư Thảo và đội ngũ y bác sĩ, tôi bắt đầu hành trình điều trị một cách quyết tâm hơn. Bên cạnh việc tuân thủ các phác đồ điều trị, tôi cũng chú trọng đến việc cải thiện sức khỏe tổng thể. Tôi thay đổi chế độ ăn uống, tập luyện thể dục đều đặn, và đặc biệt là luôn giữ tinh thần lạc quan.
Những đợt hóa trị đầu tiên thật sự rất khó khăn. Cơ thể tôi bị ảnh hưởng nhiều, tôi gầy đi, sức khỏe suy kiệt, nhưng tôi không dám bỏ cuộc. Mỗi lần đến bệnh viện gặp Phó giáo sư Thảo, tôi đều nhận được những lời động viên mạnh mẽ từ ông. "Bệnh nhân cần phải kiên cường, Lan à, bạn phải tin tưởng vào chính mình," ông nói. Những lời động viên ấy là nguồn động lực lớn lao giúp tôi vượt qua những ngày tháng tăm tối.
Cùng với quá trình điều trị, tôi nhận thấy sức khỏe của mình dần dần hồi phục. Các xét nghiệm cho thấy khối u giảm dần, và đến một thời điểm, bác sĩ thông báo rằng tình trạng của tôi đã cải thiện rõ rệt. Tuy chưa hoàn toàn khỏi, nhưng tôi có thể nhìn thấy ánh sáng hy vọng ở cuối con đường.
Sau hơn một năm điều trị, tôi đã vượt qua được cơn bão lớn của cuộc đời. Ung thư vú giai đoạn 3 không còn là một lời nguyền, mà là một thử thách mà tôi đã chiến thắng. Tôi vẫn tiếp tục tái khám định kỳ, nhưng tôi cảm thấy mình đã mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Giờ đây, tôi không chỉ biết ơn Phó giáo sư Lê Văn Thảo mà còn trân trọng cuộc sống, trân trọng những khoảnh khắc bình dị bên gia đình. Những bài học về sự kiên trì, niềm tin vào cuộc sống, và tầm quan trọng của sự lạc quan đã giúp tôi có một cái nhìn khác về thế giới xung quanh. Ung thư không phải là một dấu chấm hết, mà là một cuộc chiến. Và tôi đã chiến thắng.
Dù đã trải qua hành trình điều trị, nhưng tôi nhận ra rằng bản thân mình vẫn cần phải học cách yêu thương và chăm sóc chính mình. Trước đây, tôi luôn là người dành hết mọi sự quan tâm cho gia đình, cho công việc, và luôn quên đi việc chăm sóc sức khỏe của bản thân. Sau khi đối diện với ung thư, tôi mới nhận ra rằng chỉ khi bản thân khỏe mạnh, tôi mới có thể là chỗ dựa vững chắc cho những người xung quanh.
Tôi bắt đầu thay đổi thói quen sống. Mỗi sáng, tôi dành thời gian để thiền, tập yoga và hít thở sâu. Những hoạt động này giúp tôi không chỉ cải thiện sức khỏe thể chất mà còn giúp tinh thần tôi trở nên vững vàng hơn. Một trong những điều quan trọng mà tôi học được trong suốt hành trình điều trị là việc chăm sóc bản thân không chỉ là về cơ thể, mà còn là về tâm hồn. Tôi bắt đầu dành thời gian cho bản thân nhiều hơn, học cách thư giãn và tìm niềm vui trong những điều nhỏ bé của cuộc sống.
Một trong những điều mà tôi rất biết ơn sau cuộc chiến với ung thư là tôi đã có thể thay đổi cách nhìn về cuộc sống. Trước đây, tôi quá lo lắng về những thứ không đáng lo, quá bận rộn với công việc mà quên đi những khoảnh khắc quý giá bên gia đình. Bây giờ, tôi trân trọng từng giây phút, từng cái ôm, từng nụ cười của con cái. Tôi học cách chậm lại, sống chậm lại để cảm nhận hết vẻ đẹp của cuộc sống.
Một ngày nọ, khi tôi đang ngồi chơi với con, nhìn chúng hạnh phúc và vui vẻ, tôi bỗng nhận ra rằng mình đã quay lại cuộc sống bình thường. Không có gì quý giá hơn việc được nhìn thấy con cái khỏe mạnh, được ôm chầm lấy chồng mỗi tối, và cảm nhận sự yêu thương trong gia đình. Những điều nhỏ nhặt ấy giờ đây trở nên vô cùng ý nghĩa với tôi.
Bác sĩ Thảo vẫn luôn dặn tôi rằng phải tiếp tục theo dõi sức khỏe định kỳ, nhưng tôi đã không còn cảm thấy quá sợ hãi mỗi lần đến bệnh viện nữa. Bây giờ, tôi đến bệnh viện không phải để lo lắng mà là để kiểm tra, và mỗi lần thấy kết quả xét nghiệm tốt, tôi lại cảm thấy thêm tự hào về bản thân, về hành trình mà tôi đã trải qua.
Tháng trước, tôi vừa tham gia một cuộc hội thảo dành cho những người bệnh ung thư. Lúc đầu, tôi cảm thấy hơi ngại ngùng khi đứng trước đám đông, nhưng tôi đã quyết định chia sẻ câu chuyện của mình. Khi tôi nói xong, nhiều người đã đến vỗ vai tôi, cảm ơn tôi vì đã truyền cảm hứng cho họ. Tôi biết, tôi không phải là người duy nhất chiến đấu với ung thư, nhưng nếu câu chuyện của tôi có thể giúp một ai đó vượt qua khó khăn, thì tôi cảm thấy hành trình của mình không uổng phí.
Nếu có thể gửi gắm một điều gì đó đến những bệnh nhân đang chiến đấu với ung thư vú, tôi muốn nói rằng: đừng bao giờ từ bỏ hy vọng. Đôi khi, trong cuộc sống này, những thử thách lớn nhất lại mang đến những bài học quý giá nhất. Ung thư là một thử thách lớn, nhưng nếu bạn giữ vững niềm tin, bạn sẽ tìm thấy sức mạnh để vượt qua nó.

Bình luận:

Nguyễn Lan:

Khi tôi nhận được chẩn đoán ung thư vú, cảm giác đầu tiên là sợ hãi. Tôi không biết phải làm gì và tương lai của mình sẽ ra sao.

Hồng Nhung:

Mỗi ngày đều là một thử thách mới. Tôi phải học cách chấp nhận sự thay đổi trong cơ thể mình, từ việc điều trị đến những tác dụng phụ của thuốc.

Trịnh Tuyết:

Tôi cảm thấy rất may mắn vì có gia đình và bạn bè luôn bên cạnh hỗ trợ tôi. Nhưng đôi khi tôi vẫn cảm thấy cô đơn và bất lực. Cảm ơn chia sẻ của bạn, tôi cũng sẽ liên hệ với thầy Thảo, một lần dũng cảm vì bản thân mình, vì gia đình mình, những người yêu thương tôi mà lạc quan hơn!

Nguyễn Thị Minh:

Điều trị khiến tôi cảm thấy rất mệt mỏi và kiệt sức. Nhưng tôi cố gắng nghĩ rằng đây là con đường tôi phải đi để khỏi bệnh.

Lê Thị Yến:

Tôi đã học được rằng mỗi ngày sống là một món quà. Ung thư vú không định nghĩa tôi, mà là cách tôi đối diện với nó mới quan trọng.

Trần Xuyến:

Có những lúc tôi cảm thấy như mình không thể tiếp tục, nhưng tôi biết mình phải mạnh mẽ vì những người tôi yêu thương.

Lê Thị Bích:

Ngày đầu tiên bắt đầu hóa trị, tôi không biết phải đối diện với đau đớn thế nào. Nhưng rồi tôi nhận ra rằng mỗi lần đau đớn là một lần tôi gần hơn với chiến thắng. Tôi cũng là một bệnh nhân của thầy Thảo, thật may mắn vì biết đến diễn đàn này, thật may mắn vì gặp được thầy Thảo. Hy vọng cho những ai đang còn khổ sở chiến đấu một mình, có thể tìm thấy trang web này.

Nguyễn Thị Định:

Có những lúc tôi không thể giữ được nước mắt. Nhưng tôi học được cách chia sẻ cảm xúc, để mọi người xung quanh hiểu rằng tôi cần sự hỗ trợ và động viên.
Tôi không chỉ chiến đấu với bệnh ung thư, mà còn với những suy nghĩ tiêu cực. Mỗi ngày tôi phải nhắc nhở bản thân phải lạc quan, dù đôi khi điều đó thật sự rất khó.

Tình Nguyễn:

Khi tôi gặp người khác cũng đang chiến đấu với căn bệnh này, tôi cảm thấy chúng tôi là những chiến binh. Chúng tôi không đơn độc. Tôi biết mình phải tiếp tục chiến đấu vì gia đình, vì những người tôi yêu thương. Họ là nguồn động lực lớn nhất giúp tôi không bỏ cuộc.

Trần Thị Lan:

Mọi người luôn nói tôi mạnh mẽ, nhưng họ không thấy những đêm tôi thức trắng, cảm giác bất lực và lo sợ về tương lai. Cảm ơn những chia sẻ của mọi người, cùng nhau cố gắng, cùng nhau động viên, cùng nhau vượt qua căn bệnh này nhé các bạn!

Pham Trang:

Blog chia sẻ của bệnh nhân Ung thư
Chia sẻ câu chuyện của bạn để cùng nhau vượt qua.
Địa chỉ: số 48 Quán Sứ, Hàng Bông, Hoàn Kiếm, Hà Nội
Mọi chi phí duy trì website đều được Ban tổ chức hội người người Ung thư tài trợ.
Điện thoại: 024-2233 6666
/* Code sửa lỗi link zalo.me/{sđt} */ add_action('wp_footer', 'vts_fix_zalome', 999999); function vts_fix_zalome(){ ?> }